Đây không phải là một câu chuyện mà là một bài thơ được mình sưu tầm khá là khó khăn sau khi nghe ông thấy siêu bậy đọc. Hj, mọi người đọc và ngẫm nghĩ nhé! Trong bài thơ này mình vẫn kết nhất câu cuối do mình nghĩ ra .......
Ngày xưa sung sức thì nghèo, Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi
Ngày xưa sức khỏe tuyệt vời, Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu.
Ngày xưa sức mạnh như trâu, Bây giờ công cụ nát nhàu như dưa.
Ngày xưa chẳng kể sớm trưa, Bây giờ loáng thoáng lưa thưa gọi là.
Ngày xưa như sắt như đồng, Như đinh đóng cột như rồng phun mưa.
Bây giờ như cải muối dưa, Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu.
Trải qua một cuộc bể dâu. Ôi thời oanh liệt còn đâu nữa nào.
Nay mai về với Ông Bà, Nấp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân…
Đó là bàn chuyện trong nhà---> Qua nhà hàng xóm vẫn là ngày xưa. (Câu này bản quyền của mình đó)
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Rất mong các ý kiến của các bạn khi đọc bài viết này !